Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Tôi Yêu Em

Tôi yêu em
Chiều lặng nhìn bên cốc café đen
Tâm hồn tôi u tối một vùng trời
Café đen tuy đắng nhưng không đắng
Mang vị trầm của một khoảng không gian
Trong suy tư tôi lặng thầm suy nghĩ
Mang tội gì em nở bước ra đi
Giọt café nhỏ giọt như em bước
Nở vô tình cất bước thế sao em
Nơi phương ấy ngọc ngà hay biển bạc
Có hơn anh một tình yêu vô bờ
Ngày em đi lá vàng lao xao rụng
Như mảnh vụn của trái tim anh
Bước chân em vội vàng sao cất bước
Để lòng anh đau nhói tận tâm hồn
Hương café nhẹ nhàng trong gió thổi
Mang mùi hương nhẹ thoảng vào hư vô
Tôi giật mình nhớ hương xưa đâu đó
Của vòng tay âu yếm mới ngày nào
Nhớ khi xưa bên anh em hay nói
Anh yêu ơi em mãi yêu anh hoài
Sao bây giờ như là làn sương khói
Thoảng bay vào một cõi không tên
Đưa café lên miệng sao thấy đắng
Giống lòng em chua chát thuở ban đầu
Nhắm mắt lại cố nuốt sự cay đắng
Cố quên đi hình bóng của một thời


Quy Nhơn: Võ Như Văn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét