Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

Cuộc Sống Mới

Rồi hạ qua đi thu cũng đến
Lác đác lá thu rụng cuối vườn
Nỗi nhớ bâng khuâng trong tiềm thức
Thức trắng đêm thâu nỗi nhớ nhà
Trang giấy bút mực lập nhật ký
Hồi ức vang vọng thời trẻ thơ
Xa quê hương xa bạn bè cũ
Xa mái trường hàng phượng gió mây bay
Đến với Quy Nhơn thành phố trẻ
Con người nhộn nhịp với thời gian
Xe qua tàu lại còi inh ỏi
Thấy lòng náo nức với tâm can
Con tàu lớn xa xa bến đỗ
Bỗng mập mờ trong khói lũ lam chiều
Chiếc thuyền nang trôi dạc ven biển
Bỗng cuộn trào theo từng làng sóng xanh
Chiếc ghế đá ngày qua vẫn trơ nhẵn
Pha màu nắng với vết ố tự nhiên
Chiếc ghế đá với bao đôi tình trẻ
Đêm cập kề với những nụ hôn yêu
Không khí về đêm ôi sao nhộn quá
Cánh tơ lòng náo nức tuổi tầm xuân
Bỗng vụt dậy ngọn lửa hồng trẻ mãi
Với sức sống mãnh liệt của tự nhiên
Ngọn lửa đỏ mặt trời soi sáng tỏa
Loan rộng khắp vùng trời cõi thiên thai
Cánh bướm nhỏ ong vàng khoe sắc tỏa
Con chim sẽ rung nhẹ cánh liễu rừng
Tiếng yến con mong mẹ bay về tổ
Cuộc sống muôn màu thật đẹp làm sao
Thức tĩnh tâm hồn tôi chợt nghĩ
Phải sống vì đời vẫn đẹp sao


Quy Nhơn: Võ Như Văn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét